Câu chuyện pháp luật: Anh em một nhà
05/09/2022 - 16:00

Nam phóng xe máy đi giao lưới cho mẹ. Trên đường trở về thì nghe tiếng gọi văng vẳng từ xa. Thì ra là bác Ruân.

Nam: Bác đi đâu mà ra tận đây ạ?

Ông Ruân: Thì đi tìm mày chứ tìm ai nữa.

Nam: Sao bác không gọi điện cho cháu.

Ông Ruân: Ông thử xem lại điện thoại xem, thanh niên gì mà người di động, điện thoại cố định.

Nam sờ túi quần rồi cười trừ.

Nam: Cháu để quên ở nhà, thảo nào bác không gọi được. Mà bác tìm cháu có chuyện gì gấp à?

Ông Ruân: Gấp, hai thằng anh mày đang tranh luận, cãi nhau sắp cháy nhà đến nơi rồi kìa.

Nam: Chuyện sao vậy bác?

Ông Ruân: Đi về, rồi trên đường bác kể.

Nam chở bác Ruân về nhà. Đến cổng đã thấy anh Sóng với anh Biển đang ngồi ở sập tre tranh luận khá gay gắt.

Sóng: Mày đã không biết thì be bé cái mồm đi. Chịu thua đi.

Biển: Anh đừng tưởng anh lớn thì đã hiểu biết nhiều hơn em. Anh mới là người phải chịu thua ấy.

Sóng: Có mày thì có.

Ông Ruân: Không phải cãi nhau nữa. Tao mang người phân xử về đây rồi.

Ông Ruân cùng Nam đi vào.

Thấy Nam, anh Sóng khẩn khoản.

Sóng: Nam, chú phải phân xử giúp anh vụ này.

Anh Biển kéo Nam ấn ngồi xuống ghế ngay cạnh mình rồi cũng giục giã.

Biển: Chú ngồi xuống đây, nói thật to cho một số người nghe rõ.

Nam cười cười ngồi xuống.

Nam: Lúc nãy bác Ruân đã nói qua với em rồi. Hai anh đang cãi nhau về việc Cảnh sát biển Việt Nam có được hoạt động ngoài vùng biển Việt Nam hay không, đúng không nào?

Biển: Đúng. Anh nói là Cảnh sát biển được hoạt động ở vùng biển nước ngoài. Còn ông Sóng khăng khăng nói chỉ được hoạt động trong vùng biển Việt Nam mà thôi.

Sóng: Chú nói đi, anh đúng hay thằng Sóng đúng.

Nam: Theo Khoản 2 Điều 11 Luật Cảnh sát biển Việt Nam quy định: “Trong trường hợp vì mục đích nhân đạo, hòa bình, đấu tranh, phòng chống tội phạm, vi phạm pháp luật, Cảnh sát biển Việt Nam được hoạt động ngoài vùng biển Việt Nam”.

Anh Biển khoái chí, vỗ đùi đen đét.

Biển: Đấy thấy chưa, anh biết là anh đúng mà.

Anh Sóng thấy thế liền phản biện ngay lập tức.

Sóng: Không thể như thế được, nếu vậy là xâm phạm hải phận của nước khác à.

Nam: Đúng là nếu hoạt động trái pháp luật thì là xâm phạm. Vì thế trong luật cũng quy định rằng: “ Khi hoạt động phải tuân thủ pháp luật Việt Nam, điều ước quốc tế mà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên, thỏa thuận quốc tế có liên quan đến chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của Cảnh sát biển Việt Nam.

Sóng: Đấy, nghĩa là cũng phải có điều kiện quy định rõ ràng, không phải cứ thích là phi ra đó mà hoạt động như kiểu thằng Biển nói.

Ông Ruân: Cảnh sát biển phải hoạt động theo quy định, thích làm gì thì làm nghe đã vô lý đùng đùng rồi.

Biển: Thì ít ra con cũng nói đúng một vế. Còn anh Sóng phủ nhận là không đúng rồi.

Sóng: Có mày không đúng thì có, đúng một nửa thì cũng không đúng. Như một nửa sự thật thì cũng chả phải là sự thật.

Thấy hai thằng con trai gay gắt tranh luận, bác Ruân nhăn nhó, lắc đầu, xua tay chịu thua.

Ông Ruân: Thôi thôi, tao đau đầu với chúng mày quá! Có mỗi chuyện đấy mà cũng cãi nhau.

Nam: Cháu thấy cãi nhau cũng có cái hay, mới ra được vấn đề mà.

Ông Ruân: Lúc nãy hai ông anh mày hổ báo cáo chồn làm bác mày tưởng nguy đến nơi rồi cơ.

Nam: Giờ thì lại êm xuôi rồi đúng không hai anh?

Sóng: Không êm mà lại yên được với ông già à.

Ông Ruân: Cái thằng này, ai cho mày bảo tao là ông già. Bố của mày nhìn thì già chứ nhiều bộ phận vẫn là thanh niên đấy nhé!

Biển: Bố thì ghê rồi! Thế giờ con đi nướng con mực, mấy bố con bác cháu lai rai xem ai đích thực là thanh niên nhé!

Ông Ruân: Chơi luôn, toàn đồ nhà, sợ gì mà không uống.

Cả bốn người ngồi với nhau nhậu khô mực với ít rượu hoa quả mà bác gái ngâm, trò chuyện rôm rả vui vẻ.

Anh Biển với anh Sóng là thế, luôn song hành nhưng khi không cũng cãi nhau nảy lửa. Nhưng là anh em thì chín bỏ làm mười, chẳng bao giờ để bụng. Nam rất vui khi hai anh lại làm hòa ngay được, cười nói rất vui vẻ như chưa hề có tranh luận. Lúc nãy tưởng cháy nhà đến nơi nhưng giờ đã bá vai bá cổ thân tình lắm. Anh em một nhà là phải như thế mới vui!

Nam là con một, nhưng bác Ruân và các anh coi Nam như người thân, các anh coi Nam như em út trong nhà, chỉ bảo mọi điều, không biết thì hỏi cho ra thì thôi chứ tuyệt nhiên không giấu. Vậy là thời gian Nam nghỉ phép cũng sắp hết. Nam sẽ nhớ những người anh em thân thương này lắm đây!

Cảnh sát biển Việt Nam