Trưa nắng, Nam đang cầm tập tài liệu đi trên sân của đơn vị thì thấy chị Minh – cán bộ Văn thư của đơn vị đang loay hoay với chiếc xe máy ở nhà để xe.
Cậu nhanh nhẹn đi đến hỏi han.
Nam: Xe làm sao vậy chị?
Chị Minh: Xe chị bị tuột lò xo ở chân chống điện.
Nam liền tập tài liệu cho chị Minh rồi nói.
Nam: Chị cầm giúp em, em sửa cho.
Sau một vài thao tác, Nam đã gắn được lò xo và chân chống điện. Cậu mở khóa bấm đề, máy xe lại nổ giòn.
Chị Minh: May quá có em giúp. Cảm ơn em nhiều!
Nam nhận lại tập tài liệu.
Nam: Dạ không có gì ạ. Mà em thấy phanh xe có vẻ cũng hơi bị rão, sau hôm nay chị mang ra hàng bảo dưỡng là hơn.
Chị Minh: Chị phụ nữ nên ít để ý xe cộ, có anh nhà thì đợt này anh ấy đi công tác. Cảm ơn em đã nhắc nhở. Thật không biết lấy gì cảm ơn em.
Nam: Dạ có gì đâu ạ. Việc nhỏ thôi mà chị.
Chị Minh chào tạm biệt Nam rồi phóng xe đi.
Vài hôm sau, Nam qua phòng văn thư để nhờ máy đánh và in ít văn bảngặp lại chị Minh.
Thấy Nam, chị Minh rất vui vẻ.
Chị Minh: Em cứ đánh văn bản, xong cần in thế nào cứ bảo chị.
Chị Minh ân cần mang nước rồi kẹo ra mời Nam: Uống nước ăn kẹo lạc. Chồng chị đi công tác mua về đấy.
Nam vừa đánh máy vừa trò chuyện.
Nam: Xe chạy ổn chưa chị?
Chị Minh: Ổn rồi em! Sau có cần gì cứ bảo chị nhé!
Nam: Có điều này em muốn hỏi, nếu chị biết thì giải đáp giúp em.
Chị Minh: Em cứ nói, biết chị sẽ trả lời.
Nam: Chị có biết chế độ, chính sách đối với cán bộ, chiến sĩ Cảnh sát biển Việt Nam được quy định như thế nào?
Chị Minh: Điều này thì chị biết. Tại điều 5 Nghị định số 61/2019/NĐ-CP quy định như sau: “Cán bộ, chiến sĩ Cảnh sát biển Việt Nam được hưởng lương theo ngạch, bậc, chức vụ, chế độ trợ cấp”.
Nam: Thế ạ. Nghĩa là như bọn em cũng sẽ có chế độ trợ cấp phù hợp.
Chị Minh: Đúng thế. Ngoài ra, cán bộ, chiến sĩ Cảnh sát biển còn được hưởng chế độ phụ cấp thâm niên vượt khung, phụ cấp kiêm nhiệm chức danh lãnh đạo, phụ cấp khu vực, phụ cấp đặc biệt, phụ cấp thu hút, phụ cấp lưu động, phụ cấp độc hại nguy hiểm, phụ cấp thâm niên nghề, phụ cấp trách nhiệm theo nghề.
Nam: Em không nghĩ được quy định cụ thể như vậy.
Chị Minh: Ngoài ra còn có chế độ phụ cấp trách nhiệm công việc, phụ cấp phục vụ quốc phòng an ninh, phụ cấp công tác lâu năm ở trên tàu, biển, đảo, phụ cấp ngày đi biển, phụ cấp đặc thù đi biển phù hợp với khu vực địa bàn vùng biển, đảo công tác.
Nam: Nhiều vậy hả chị?
Chị Minh: Vô cùng chi tiết luôn. Còn có phụ cấp theo yêu cầu nhiệm vụ và chế độ, chính sách khác như cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang và cán bộ, công chức, viên chức, có cùng điều kiện, môi trường làm việc, khu vực địa bàn, biển đảo công tác theo quy định của pháp luật nữa.
Nam: Em sẽ về chia sẻ với các bạn cùng phòng mới được.
Chị Minh: Không biết gì cứ hỏi chị.
Nam: Dạ, em cảm ơn chị nhiều!
Chị Minh: Em cứ đánh máy đi, chị qua phòng hành chính có chút việc đã.
Chị Minh nói rồi rời đi.
Kể từ lần đó, Nam với chị Minh ngày càng thân thiết hơn. Chị Minh coi Nam như em trai. Chị kể, em trai chị bị đuối nước mất hồi mười tuổi. Một sự mất mát quá lớn lao. Còn Nam là con một, Nam rất khao khát có anh có chị, có em. Ở quê, Nam có anh Sóng, anh Biển con bác Ruân là anh, còn ở đây, Nam có chị Minh, vô cùng quý Nam. Chồng chị Minh có lần còn nói, nhìn Nam khá là giống em trai chị Minh. Một sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng như là định mệnh vậy.
Nam gọi điện về nhà nói với mẹ, mẹ cũng rất vui. Mẹ bảo có dịp nào tiện mời chị Minh về nhà chơi.
Nghe Nam nói, chị Minh vui lắm. Chị nói chắc chắn sẽ về thăm mẹ Nam và muốn được mẹ Nam dạy đan lưới và nếu được thì sẽ được đi tàu ra khơi.
Ở đơn vị, Nam có các bạn cùng phòng, có chị Minh, rồi anh Bắc ở phòng pháp luật… đó đều là những người thân mới của Nam. Xa nhà nhưng những tình cảm ấm áp của mọi người khiến Nam vơi bớt nỗi nhớ nhà.
Cảnh sát biển Việt Nam